Đã hơn 3 tuần kể từ ngày bác sĩ Tra Quỳnh Phương đến làm nhiệm vụ tại Bệnh viện Kim Ngân Đàm ở Vũ Hán - Ảnh chụp màn hình Sina

Tra Quỳnh Phương (Zha Qiong Fang), 45 tuổi, là bác sĩ tại khoa hô hấp của Bệnh viện Nhân Tế liên kết với Học viện Y thuộc Đại học Giao thông Thượng Hải, là một trong những nhân viên y tế đầu tiên của Thượng Hải được cử tới thành phố Vũ Hán chống dịch bệnh do virus corona chủng mới (COVID-19).

Bác sĩ Tra làm nhiệm vụ tại Bệnh viện Kim Ngân Đàm ở Vũ Hán. Trang Trung Quốc Nhật Báo ngày 20-2 đã đăng lại nhật ký của nữ bác sĩ trong hơn 3 tuần công tác.

Ngày 28-1 (ngày thứ tư của tôi ở Vũ Hán): Công việc của chúng tôi đang tiến triển, thiết bị y tế đang được đưa nhanh tới các bệnh viện ở Vũ Hán, cho chúng tôi thêm nhiều lựa chọn để chữa trị cho bệnh nhân. Nhưng chúng tôi vẫn đối diện với áp lực quá lớn, 85% bệnh nhân mà đội của chúng tôi chịu trách nhiệm chăm sóc đang trong tình trạng nguy kịch.

Ngày 29-1: Tôi đã thấy ánh nắng lần đầu tiên kể từ ngày chúng tôi đến thành phố này. Đây dường như là tín hiệu động viên trong cuộc chiến chống virus corona chủng mới.

Hôm nay, chúng tôi nhận 1.200 chiếc khẩu trang và 200 cặp kính bảo hộ từ một bệnh nhân cũ tại bệnh viện. Nữ bệnh nhân này biết được rằng chúng tôi sẽ tham gia cuộc chiến ở tuyến đầu nên đã mua nhiều thiết bị bảo hộ thông qua nhiều kênh khác nhau ở nước ngoài để tặng chúng tôi. Chúng tôi thật sự cảm động vì chúng đến đúng lúc. Các nguồn cung đang cạn kiệt.

Tôi cũng nhận được các cuộc gọi từ Câu lạc bộ bóng đá Thân Hoa Thượng Hải, từ trường Đại học Giao thông Thượng Hải và nhiều doanh nghiệp những ngày gần đây. Họ nói muốn mua và gửi vật tư bảo hộ cho chúng tôi.

Điều này cho thấy tình yêu thương không ích kỷ của con người giữa dịch bệnh. Chúng tôi không cảm thấy cô đơn vì cả xã hội đang cho chúng tôi sự ủng hộ mạnh mẽ.

Ngày mai, tôi làm ca đêm đầu tiên ở đây, từ 20h tối tới 8h sáng hôm sau, và tôi đang thấy lo. Ở Thượng Hải, giám đốc không xếp ca đêm nào cho tôi sau khi biết rằng tôi đang bị bệnh về thận. Nhưng nhóm được cứ tới Vũ Hán gồm nhiều bác sĩ cũng có các bệnh khác nhau như tiểu đường, tăng huyết áp. Tất cả chúng tôi cần phải cố lên!

Một nhân viên y tế trong trang phục bảo hộ giao tiếp với bệnh nhân tại một phòng cách ly bên trong bệnh viện Kim Ngân Đàm ở Vũ Hán hôm 13-2 - Ảnh: REUTERS

Ngày 31-1: Một bệnh nhân 50 tuổi bị tụt huyết áp nhanh lúc 2h30 sáng. May mắn tình trạng sức khỏe của bà cải thiện sau khi được điều trị.

Sau đó, tôi chợp mắt một chút ngay tại bệnh viện. Đây là lần đầu tiên tôi vẫn đeo khẩu trang trong lúc ngủ, vì tôi không muốn tốn thời gian đeo cái mới trong trường hợp nhận được cuộc gọi khẩn cấp về một bệnh nhân nào đó.

Dịch bệnh đã khiến Tổ chức Y tế thế giới (WHO) ban bố tình trạng khẩn cấp y tế công cộng toàn cầu, nhưng chúng tôi sẽ không chùn bước. Chúng tôi sẽ nỗ lực hết sức để chiến thắng con virus này và giảm tối thiểu ảnh hưởng tới quốc gia.

Ngày 4-2: Người phụ nữ bị tụt huyết áp đã qua đời sau khi tình trạng của bà xấu đi nhanh chóng. Chồng bà khóc khi nói qua điện thoại, khiến tôi cảm thấy đau lòng. Vợ của ông đã bị nhiễm COVID-19 sau khi phẫu thuật ung thư ruột.

Chồng bà - hiện bị cách ly tại một bệnh viện địa phương sau khi nhiễm COVID-19 - không thể đến để từ biệt vợ. Con gái bà cũng không đến được vì cô đang sống bên ngoài thành phố Vũ Hán, và Vũ Hán vẫn bị phong tỏa. Hơn 1.000 gia đình đã mất những người họ yêu thương do COVID-19.

Ngày 5-2: Tôi đã gặp một trong các đồng nghiệp ở Thượng Hải. Người này đang làm nhiệm vụ tại một bệnh viện khác ở Vũ Hán. Anh ấy cho biết đã làm việc từ sáng tới gần nửa đêm hôm qua. Anh ấy cũng kể lại đã được một phóng viên phỏng vấn sáng nay. Anh ấy không kiềm được nước mắt khi chứng kiến nỗi đau mà người dân ở Vũ Hán đang trải qua.

Tối nay, cả hai chúng tôi đều làm ca đêm, anh ấy thì làm 12 tiếng đồng hồ còn tôi thì 14 tiếng, không có nước uống hay thức ăn. Chúng tôi mong may mắn lại sẽ đến.

Ngày 11-2: Tin buồn. Hai bệnh nhân mà đội chúng tôi phụ trách chăm sóc đã tử vong. Một người 93 tuổi, đã có nhiều bệnh kinh niên. Người còn lại trong độ tuổi 50, liên tục tháo khẩu trang và không chịu ăn uống.

Điều này khiến tinh thần của tôi đi xuống một lần nữa, mặc dù chúng tôi sẽ không bao giờ từ bỏ cuộc chiến để cứu người này.

Chỉ có 4 nữ bác sĩ trong đội gồm 20 người của chúng tôi. Nhưng thật trùng hợp, có 3 nữ bác sĩ, gồm cả tôi, sẽ làm ca đêm tối nay. Để khích lệ nhau, chúng tôi đã chụp ảnh nhóm ở hành lang bệnh viện trước khi bắt đầu làm việc.

Tôi hi vọng không bệnh nhân nào có tình trạng xấu đi vào tối nay.

Ngày 16-2 (Ngày thứ 23 của tôi ở Vũ Hán): Hôm qua lúc bàn giao ca tối, tôi bảo với bác sĩ thay ca rằng các bệnh nhân mà đội chúng tôi chăm sóc vẫn trong tình trạng ổn định, chỉ có bệnh nhân ở giường số 5 không ổn. Vừa thay đồ xong và đi xuống lầu, tôi nghe tin tim của bệnh nhân này đã ngừng đập.

Lúc 20h tối qua, các bác sĩ trong nhóm thông báo: Người nhà bệnh nhân đã đồng ý cho mổ thi thể, đã ký tên. Ôi chuyện gì thế này? Bệnh nhân giường 5 đã tử vong rồi sao? Bệnh nhân giường 5 là một ông lão. Trong ấn tượng của tôi, ông ấy là người khá nôn nóng. Người nhà ông cũng là người dân bình thường...

Theo tuoitre