Tình trạng dịch bệnh ở Ấn Độ đang gây ra những chấn thương tâm lý cho nhiều người dân nước này - Ảnh: Reuters

Số ca nhiễm COVID-19 ngày một cao đang là nỗi ám ảnh lớn nhất của người dân Ấn Độ. Ngày 6/5, Ấn Độ xác nhận kỷ lục chưa từng có với 3.980 ca tử vong, nâng tổng số chết lên 230.151 người. Số ca mắc mới COVID-19 hằng ngày là 412.618, nâng tổng số bị nhiễm lên hơn 21 triệu người.

Hệ thống chăm sóc sức khỏe gần như sụp đổ, công viên, bãi đậu xe và thậm chí cả vỉa hè cũng được tận dụng làm nơi hỏa táng; các trang mạng xã hội tràn ngập những lời cầu xin tuyệt vọng của người dân Ấn Độ về mọi thứ, từ xét nghiệm, ô-xy đến một vị trí trong các khu hỏa táng. Ngay cả những người khỏe mạnh về thể chất giờ đây cũng đang sống trong sợ hãi, lo lắng với nỗi ám ảnh COVID-19 sẽ đến trước cửa nhà họ hoặc một người thân nào đó của họ.

Sonali Gupta - nhà tâm lý học lâm sàng tại Mumbai và là tác giả của một cuốn sách về lo âu - nhận xét: “Đau buồn giờ đây đã bị nhấn chìm bởi nỗi sợ hãi rằng, có thể mình sẽ là người tiếp theo”. Nhà tâm lý này cho biết, tất cả các buổi làm việc với bệnh nhân kể từ đầu tháng Tư đều xoay quanh vấn đề dịch bệnh: “Tâm trạng mọi người đều sợ hãi, bối rối, tê liệt và lo lắng. Đây là những cảm xúc hàng đầu mà tôi quan sát thấy ở rất nhiều người”.

Gupta cho biết, bệnh nhân của cô chủ yếu lo lắng về cách để tự bảo vệ mình, cùng với cảm giác “bất lực sâu sắc” về những gì đang xảy ra xung quanh họ. “Có vẻ như nó đang diễn biến theo một vòng xoáy đi xuống, nơi chúng tôi không thể nhìn thấy ngày mai” - cô nói.

Shruti Kher - chủ sở hữu của một công ty tiếp thị ở thành phố Nashik, miền tây Ấn Độ - nói: “Tiếng chuông điện thoại là nỗi sợ hãi lớn nhất của tôi. Trái tim tôi như chùng xuống khi nhận được một cuộc điện thoại nào đó. Điều đầu tiên tôi hỏi mọi người là, tất cả ổn chứ?”.

Kher tiết lộ, các thành viên trong gia đình cô gần như cố thủ trong nhà. Đó là cách họ bảo vệ mình trước những hỗn loạn xung quanh. Họ hiếm khi bước ra ngoài kể từ tháng Ba năm ngoái và từ chối gặp gỡ bạn bè hoặc những người khác. Người bệnh thì lo lắng không có thuốc men, ô-xy và tuyệt vọng khi nghĩ cái chết đang cận kề. Người khỏe thì lo không biết điều gì sẽ đến với họ trong những ngày tới. 

“Tuần trước, một người đàn ông ở Uttar Pradesh đã phải chở thi thể của vợ mình trên xe đạp sau khi người dân địa phương không cho phép hỏa táng vì cô ấy đã chết bởi COVID-19. Những hình ảnh đó ám ảnh chúng tôi. Hai mẹ con tôi thường xuyên thức giấc nửa đêm trong sự hoảng hốt và không thể nào ngủ lại được” - Kher nói. Nữ doanh nhân 33 tuổi này cho biết, cô đang sợ hãi không phải vì cái chết mà vì sự u ám và nỗi đau buồn lơ lửng đi kèm với sự tang tóc.

Nhà tâm lý Sonali Gupta cho biết, đã quan sát thấy những biểu hiện chấn thương tâm lý khi sống trong giai đoạn hiện tại của đại dịch ở các bệnh nhân của mình: “Chấn thương này khó có thể biến mất sớm. Mọi người sẽ mất nhiều thời gian để chữa lành nó sau khi dịch bệnh qua đi”. 

Theo phunuonline