Ảnh minh họa

Cách đây 3 năm, nhà tôi sắm một chiếc laptop cho hai đứa con dùng chung. Cậu anh đang học lớp 7 phải dùng nhiều hơn, thỉnh thoảng cho em nhỏ 5 tuổi chơi game cùng. 

Một lần kiểm tra lịch sử truy cập, tôi phát hiện trình duyệt còn lưu lại nhiều đường dẫn đến các trang web phim 18+. Tôi tá hỏa, vừa giận vì con dám qua mặt mình, vừa lo vì con đã đến tuổi tìm hiểu về giới tính, vừa sợ vì chưa biết nên xử sự thế nào cho phải.

Tôi âm thầm theo dõi lịch sử truy cập để xem tần suất xem phim sex của con. Tôi tính toán, mỗi tháng con vào những website đen khoảng 3-4 lần, chưa phải "nghiện" lắm. Tôi cũng biết con đang ở tuổi dậy thì, nhiều biến chuyển về tâm sinh lý, tò mò là không tránh khỏi.

Tôi giao cho chồng tìm cách nói chuyện với con. Tôi tìm mua một quyển sách giáo dục sức khỏe giới tính, tô đỏ những chỗ cần ghi chú rồi nhờ chồng đưa đến con. 

Theo lời tôi dặn, chồng không để con biết những gì chúng tôi phát hiện. Anh chỉ cắt nghĩa cho con một số quy luật về tâm sinh lý, nhấn mạnh đến trách nhiệm trước pháp luật khi quan hệ tình dục với người dưới 16 tuổi và những hệ lụy đến sức khỏe nếu "sa đọa" từ quá sớm.

Chúng tôi lại tăng thời gian ở cùng con để con cảm nhận được tình yêu thương của gia đình, rủ con ra ngoài đi bộ vào mỗi buổi sáng để tăng thể lực và giới thiệu cho con vào một câu lạc bộ bóng rổ để bắt đầu một thú vui mới. 

Sau hơn nửa năm, tần suất vào các trang web đen giảm thấy rõ. Lượt xem các trang về kỹ thuật bóng rổ, xem diễn biến các trận bóng đã chiếm đa số.

Tôi nhận ra cách hành xử của mình trước đây là đúng. Tôi không vội vàng lớn tiếng. Tôi không hủy mạng, đổi WiFi, vì như vậy vừa làm cắt đứt kết nối con với thế giới công nghệ, vừa mất đi "đầu mối" để chúng tôi quan sát con. 

La rầy mà không giải thích, cắt mạng mà không đồng hành cùng con có thể đẩy con đến chỗ "thử liều", khi đó phụ huynh mới là người ân hận.

Theo tuoitre