leftcenterrightdel
Ảnh minh họa 

Lần đầu tiên tôi về ra mắt nhà bạn trai, mẹ anh ấy đã phản đối gay gắt. Vì ngoài vẻ xinh đẹp thì tôi chẳng có gì, không biết nấu ăn, không có việc làm. Dù bị bố mẹ bạn trai phản đối nhưng hai chúng tôi vẫn quyết tâm đến với nhau.

Sau 4 năm mặc gia đình can ngăn, chúng tôi vẫn yêu nhau, cuối cùng bố mẹ bạn trai đã đồng ý cho chúng tôi cưới. Về làm dâu được đúng một tuần thì mẹ chồng phát cho tôi một bộ đồ công nhân và bảo xuống xưởng học may. Tôi vô cùng sửng sốt và nói là không biết may, nếu làm công việc đó thì tôi đi bán quần áo cho chị họ còn hơn.

Mẹ bảo nếu tôi không nghe lời bà thì đừng có ý nghĩ sống ở nhà chồng. Khó khăn lắm chúng tôi mới lấy nhau, sao lại ly hôn được, nên tôi đã đồng ý với mẹ làm công nhân.

Lúc chồng tôi biết được anh ấy rất tức giận, trách mẹ đày đọa con dâu. Anh bảo tôi sức khỏe yếu, công việc đó vất vả tôi không kham nổi. Anh gợi ý với mẹ cho tôi làm quản lý xưởng, nào ngờ mẹ bảo việc nhỏ không làm được thì sao làm được việc lớn.

Lời của mẹ chồng như là sự khích tướng, tôi tự nhủ sẽ phải cố gắng để mẹ biết tôi không phải là cô con dâu kém cỏi.

Suốt một năm làm trong xưởng của nhà chồng, tôi làm việc như một người công nhân thực thụ. Sáng dậy sớm đi làm, tối phải tăng ca để kịp hàng cho công đoạn sau. Những lúc làm hàng bị lỗi, tôi cũng bị tổ trưởng lớn tiếng mắng như những công nhân khác.

Ngày hôm kia, mẹ chồng gọi tôi vào phòng làm việc và hỏi đã học được gì trong thời gian làm công nhân. Tôi nói là đã rút cho mình rất nhiều bài học quý giá. Đó là nghề nào cũng phải nỗ lực hết sức mới hoàn thành được, nếu bỏ cuộc giữa chừng thì không thể tiến bộ được, không được coi thường những con người làm ăn chân chính dù họ làm nghề gì chăng nữa.

Mẹ bảo để quản lý tốt một công ty, tôi phải hiểu đối tượng làm việc nên việc đầu tiên mẹ muốn tôi làm là công nhân. Một năm qua, tôi đã chăm chỉ làm việc và học hỏi, bà rất mừng. Tháng sau mẹ sẽ giao cho tôi quản lý một xưởng sản xuất và bà muốn tôi cố gắng nhiều hơn nữa.

Từ trước đến nay, tôi cứ ngỡ mẹ chồng ghét bỏ nên đẩy tôi xuống làm với thợ, nào ngờ bà muốn tôi quản lý cơ ngơi của nhà chồng. Tôi quá bất ngờ và muốn cảm ơn bà, nhưng vì cả năm qua tôi sống ác cảm với bà nên giờ không biết phải thể hiện tình cảm và lòng biết ơn như thế nào nữa!

Dung Nguyễn