Cô Dũ, đang làm giúp việc cho nhà tôi, rất thật thà đáng quý. Cô ấy làm mọi việc gọn gàng, đâu vào đó nên tôi rất ưng bụng. Biết gia đình cô Dũ phức tạp, con cái tuy đông nhưng không có việc làm ổn định nên tôi càng thương hơn, tháng nào cũng cho thêm tiền cô ấy.
Vợ chồng tôi tuy giàu có nhưng đường con cái lại hiếm muộn. Dù đã chạy chữa khắp nơi, chúng tôi vẫn không tìm được con. Hai lần thụ tinh ống nghiệm là 2 lần bị sẩy thai càng khiến tôi đau lòng, tuyệt vọng hơn. Chúng tôi cũng bàn đến chuyện nhận con nuôi nhưng cứ chần chừ mãi.
10 ngày trước, khi đang làm thì cô Dũ nhận được điện thoại. Cô ấy thất thần mất một lúc rồi vội vã xin phép tôi nghỉ vài hôm. Hôm qua, cô Dũ bỗng ôm một đứa bé tầm 5 tháng tuổi đến gặp vợ chồng tôi. Cô ấy khóc sướt mướt, cầu xin chúng tôi mở rộng lòng từ bi mà nhận nuôi đứa bé. Tôi nhìn cô ấy sửng sốt. Khi đã bình tĩnh, cô Dũ mới kể tường tận mọi chuyện.
Thì ra vợ chồng con trai lớn của cô ấy cãi vã với nhau rồi con dâu cô bỏ về nhà bố mẹ đẻ, nhưng đi đường bị tai nạn, mất ngay tại chỗ. Con trai cô vốn là kẻ lười làm, vô trách nhiệm nên bỏ mặc đứa nhỏ mới 5 tháng tuổi. Anh ta còn bảo cô tự nuôi, nếu nuôi không nổi thì đem cho ai thì cho, còn anh ta bỏ đi làm ăn xa.
Cô Dũ khóc nức nở, nói bản thân còn chưa lo nổi khi phải nuôi hai đứa con đang tuổi ăn tuổi học nữa, trong đó có một đứa bị tật nguyền thì làm sao mà nuôi cháu. Cho cháu đi thì không đành lòng vì dù sao cũng là máu mủ. Cô ấy chỉ biết cầu xin chúng tôi nhận nuôi đứa bé để cô ấy còn thăm nom mỗi ngày. Cô Dũ hứa với chúng tôi sẽ không bao giờ tiết lộ sự thật cho con bé nghe nếu chúng tôi nhận bé làm con nuôi.
Chồng tôi thích con gái nên đồng ý, bảo cô Dũ để bé lại. Bé đáng yêu, kháu khỉnh lắm nên tôi cũng thương. Chúng tôi định tuần sau sẽ làm giấy tờ nhận bé làm con nuôi. Bé thiệt thòi quá rồi, chúng tôi sẽ bù đắp những đau khổ cho con bằng tình thương của mình. Nhưng tôi vẫn phân vân, nếu để cô Dũ tiếp tục làm giúp việc trong nhà mình, làm sao tôi tin tưởng sau này khi bé lớn, cô ấy sẽ không tiết lộ sự thật? Mà cho cô ấy nghỉ thì tội cô ấy quá, tôi cũng khó tìm được người giúp việc ưng ý. Phải làm sao cho vẹn toàn nhất đây?
Mỹ Hạnh