2 tuần trước, mẹ tôi bất ngờ bị ngất khi vừa đi làm về. Vợ chồng anh tôi đưa bà vào bệnh viện, sau đó tôi xin nghỉ làm về chăm sóc bà. Khi tôi đến viện, anh trai bảo tôi có tiền cứ bỏ ra trả viện phí trước, do đi vội nên anh không mang theo tiền. Tôi vui vẻ đồng ý thanh toán tất cả các khoản tiền trong những ngày mẹ nằm viện.
Hôm thứ 6 vừa rồi, mẹ xuất viện và tôi đưa bà về quê nhờ anh chị chăm sóc. Tôi công khai số tiền chi cho mẹ trong những ngày nằm viện hết 10 triệu, tôi bỏ ra hết, anh chị không phải nghĩ ngợi gì. Tôi nói là sức khỏe mẹ còn yếu, anh trai nhớ mua thức ăn ngon bồi dưỡng cho bà nhanh lại sức. Mẹ hơn 70 tuổi rồi, cần phải nghỉ ngơi an dưỡng, không được ra đồng làm việc nữa.
Anh trai nói tôi được học hành đàng hoàng, thu nhập khá, biếu mẹ vài trăm triệu để lập sổ tiết kiệm dưỡng già. Tôi bảo trước khi đi lấy chồng để lại toàn bộ 8 cây vàng kiếm được thời con gái cho mẹ rồi. Bây giờ, tôi có gia đình, phải lo cho chồng con, không thể chu cấp được cho mẹ nữa, mong anh chị hiểu cho.
Vì muốn mẹ có tiền góp với anh chị mỗi tháng, tôi bảo mẹ đưa số vàng đó đi bán, lấy tiền gửi ngân hàng. Mẹ ậm ừ mãi không nói thành lời làm tôi lo lắng hỏi lại vài lần. Khó khăn lắm mẹ mới chịu nói thật là đưa hết vàng cho anh tôi làm nhà rồi. Hiện tại trong người mẹ không còn tiền, sau này ốm đau bệnh tật đều nhờ cậy vào các con.
Anh tôi vội giải thích là xây nhà mới mẹ cũng ở nên phải có nghĩa vụ đóng góp. Còn từ nay về sau, mỗi tháng tôi góp cho mẹ 1 triệu tiền ăn tiêu, thiếu bao nhiêu anh tôi bỏ ra hết. Anh chị sẽ có trách nhiệm chăm sóc mẹ, tôi không phải suy nghĩ gì cả.
Anh trai xây nhà trên đất của mẹ, lại còn bắt bà bỏ tiền ra đóng góp. Tôi không chịu, bắt anh phải trả lại số vàng cho mẹ. Nào ngờ anh ấy nổi khùng lên trách tôi hỗn láo, là con gái không có quyền với cái nhà này, đừng lên mặt với mẹ và anh. Anh ấy lớn giọng và nói những lời nặng nề trách mắng khiến tôi thật sự choáng váng.
Rời khỏi nhà ngoại mà tôi giận không chào anh trai. Mấy hôm nay, tôi ấm ức lắm, thương mẹ về già không có tiền trang trải sinh hoạt hằng ngày. Tôi không biết phải giải quyết chuyện gia đình thế nào cho yên ổn nữa? Mọi người cho tôi lời khuyên với?
Dung Nguyễn