Ảnh minh họa

Tôi không bị ảnh hưởng bởi nhà nội, nhà ngoại và cả chồng. Ở tuổi 27 tuổi, tôi lấy chồng được 2 năm rồi, quê chúng tôi đều ở Hà Tĩnh, cách nhau khoảng 60 km. Tôi lấy chồng được hơn 3 tháng thì bố lâm bệnh nặng và qua đời. Tết năm đó, nhà còn lại mẹ và em gái đang học lớp 8. Bản tính là một người không bình tĩnh và giữ được cảm xúc, hay lo lắng thái quá nên tôi có chút khổ tâm.

Nhà chồng neo người hơn, có hai anh em trai, đều lập gia đình và sống ở thành phố, chỉ có bố mẹ chồng ở nhà. Bố chồng bị điếc cách đây khoảng 15 năm do ảnh hưởng của tiếng bom thời chiến tranh, hiện tại không tỉnh táo lắm và thường lấy rượu làm bạn. Tất cả công việc ở nhà đều do mẹ chồng tôi đảm nhiệm và lo toan.

Tôi làm kế toán khoảng 5 năm nay ở một công ty tư nhân, trước giờ chưa thay đổi công việc. Tôi tự học và mày mò thêm để tăng thu nhập. Từ khi dịch đến nay, công việc bị chững lại, tôi vốn là người ưa danh, tham vọng nên suy nghĩ nhiều và tự rước muộn phiền. Chồng là người thật thà, tốt tính, thương vợ và chăm sóc vợ, thu nhập của anh không bằng tôi. Anh luôn lạc quan, vui vẻ và đơn giản nên tôi càng thương hơn. Chúng tôi mua chung cư dự án nên không áp lực về tài chính, chi tiêu khá thoải mái.

Vấn đề quan trọng nhất của tôi lúc này là không tìm thấy niềm vui trong cuộc sống, cảm giác sống không có ý nghĩa nếu như cứ tiếp tục như thế này. Tôi từng cố gắng tập trung vào một vấn đề như trau dồi ngoại ngữ, tập yoga, làm đẹp bản thân mà vẫn không tĩnh tâm được và luôn bị sao nhãng. Tôi muốn nghỉ làm để đi thiện nguyện một tháng nhưng lại không đủ can đảm. Tôi không biết bản thân muốn gì, đam mê gì, mong các bạn gợi ý giúp để tôi có thể sống ý nghĩa hơn.

Theo vnexpress