Trước khi cưới, chồng tôi làm nhân viên kinh doanh, lương tháng đủ ăn tiêu. Chúng tôi lấy nhau được một năm thì công ty đó phá sản và chồng tôi mất việc.

Sau đó, anh xin vào làm việc ở vài công ty khác nhưng chỉ được thời gian ngắn rồi nghỉ. Một năm nay, anh ở hẳn nhà, không chịu đi tìm việc làm. Con cái chưa có nên chi tiêu trong nhà không nhiều, chỉ cần tiền lương của tôi là đủ.

Ở nhà rảnh rỗi, chồng ôm điện thoại chơi game cả ngày. Tôi sợ sự nhàn hạ sẽ làm hư chồng nên tôi đi kiếm việc giúp. Có vài chỗ gọi đi làm nhưng anh đều từ chối, anh nói công việc bảo vệ, bốc vác hay bồi bàn không phù hợp. Người như chồng phải làm việc ở chỗ tốt hơn, lương cao hơn mới xứng.

Anh không có bằng cấp, chẳng có tay nghề gì, khó khăn lắm tôi mới kiếm được việc làm mà chồng lại chê. Tôi thật sự bế tắc, không biết phải tìm việc gì cho chồng nữa.

Tuần trước, mẹ chồng gọi điện nhắc nhở chuyện sinh con của chúng tôi. Cưới nhau 2 năm rồi mà không chịu đẻ, cẩn thận không lại khó sinh con. Tôi rất muốn có con sớm nhưng chồng không chịu đi làm, sinh con thì lấy gì mà nuôi con. Chồng nói là không muốn sinh con, cứ sống như hiện tại cho sướng.

Ngày hôm qua, có một người bạn học của chồng tên Vinh đến nhà chơi. Tôi làm cơm mời anh ấy ở lại ăn. Khi biết chồng tôi không đi làm, đang ở nhà ăn chơi, người bạn ấy rủ chồng tôi đi kiếm tiền. Anh Vinh gọi điện cho một người, sau đó nói là xin cho chồng tôi làm kinh doanh ở một công ty sản xuất đồ điện. Nghe mức lương khởi điểm mà anh ấy nói thật hấp dẫn, tôi hối thúc chồng đồng ý.

Vậy nhưng chồng lại từ chối, anh bảo chán công việc kinh doanh. Chồng không muốn làm lính cho người ta sai vặt, anh đang tính sẽ mở một cửa hàng của riêng mình. Lời nói của chồng làm người bạn im lặng không thể giúp được gì nữa, còn tôi thì không dám phản ứng sợ chồng mất mặt.

Khi khách về, tôi trách chồng tự đánh mất cơ hội có việc làm tốt. Trong tay không có tiền, không có tay nghề gì mà cứ mở miệng ra là muốn làm chủ. Tôi không biết phải nói sao để chồng chịu đi kiếm tiền nuôi chính bản thân anh ấy đây?