Ảnh minh họa

Chị Thanh Tâm ơi!
Em lấy chồng cách đây 14 năm. Mọi chuyện đang tốt đẹp thì anh ấy thông báo có con riêng với người yêu cũ mà giờ anh ấy mới biết.
 
Anh ấy đề nghị em và chị ấy trở thành chị em để anh ấy chăm sóc như một gia đình. Chị ấy đã bỏ chồng từ lâu nhưng giờ mới liên hệ lại với anh ấy. Anh ấy bảo là chị thường xuyên ốm đau nên anh ấy muốn đi lại chăm sóc cho chị ấy.
 
Em nói em có thể chấp nhận con anh nhưng để anh chăm sóc, đi lại với chị ấy thì em không đồng ý. Anh ấy bảo em ích kỷ, quá đáng và ý muốn chiếm hữu quá lớn. Anh ấy bảo phải đi lại chăm sóc thì mới lấy được tình cảm của con chứ bây giờ con bé học lớp 11 rồi mà nói anh là bố khi chưa có sự chuẩn bị thì con bé sẽ bị ảnh hưởng tâm lý.
 
Em bảo anh có gia đình con cái rồi, chị ấy cũng từng có gia đình, sao làm như vậy được. Anh ấy bảo bạn bè còn có thể chăm sóc nhau, chứ đừng nói mối quan hệ giữa anh và chị ấy đã từng như vậy. Anh ấy còn nói, giờ anh ấy vẫn còn tình cảm với chị ấy. Mỗi lần nhìn 2 mẹ con chị ấy như vậy, anh không đành lòng.
 
Anh ấy nói anh ấy cũng vẫn yêu và lo lắng cho em. Theo chị, bây giờ em phải làm thế nào đây?

                                                                                           Em xin được giấu tên 


Em gái yêu quý!
Điều đau đáu nhất của em vẫn là em luôn tự hỏi mình phải làm gì mà quên mất rằng chồng em mới là nhân vật chính. Anh ấy chính là người có thể hóa giải mớ bòng bong này. Đứng trước người yêu cũ bất hạnh (chồng mất, bản thân ốm đau) và đứa con riêng không từng biết sự có mặt trên đời của bố 17 năm qua, tâm lý che chở, muốn nhận con, muốn chăm sóc cho người ốm, thậm chí hồi tưởng quá khứ là chuyện bình thường.
 
Chỉ có điều, anh ấy mới dừng lại ở cảm xúc tức thời, nghĩ cho mình chứ chưa nghĩ cho mọi người, chưa nghĩ đến mọi hậu quả của cách giải quyết ấy.
 
Cách ấy gặp phải phản ứng mạnh mẽ của em đã đành, chính người phụ nữ kia cũng có thể không lựa chọn cách giải quyết như thế. Anh ấy mới nghĩ cần phải chuẩn bị tâm lý cho đứa con riêng mà quên mất rằng, những đứa con ở nhà còn cần hơn điều đó. Anh ấy tưởng rằng em chấp nhận kế hoạch ấy là xong nhưng đó mới là bắt đầu của rất rất nhiều hệ luỵ, của sự đổ vỡ. Và nhất là, mong muốn bột phát ấy của anh ấy là điều không chấp nhận được cả về tình và lý.
 
Em có thể gợi ý để chồng khách quan lựa chọn các giải pháp khắc phục sự cố ngoài ý muốn này thực tế, hiệu quả, thiết thực hơn. Trước tiên là bảo vệ sự an toàn của tình cảm vợ chồng, ổn định tâm lý con cái. Cần khẳng định mẹ con em không phải là thứ đặt lên bàn cân lựa chọn với bất kỳ điều gì. Cần khẳng định em không chấp nhận chồng chung vợ chạ bởi con các em có thể sốc tâm lý, thay đổi khó lường, gia đình có thể tan vỡ.
 
Hãy khẳng định, việc anh cố gắng sắp xếp một cuộc sống chung kiểu đại gia đình ấy chỉ khiến gia đình phức tạp hơn. Đồng thời cũng nói rõ, em sẵn sàng cùng chồng tháo gỡ quá khứ, tìm thầy, tìm thuốc giúp cô ấy điều trị bệnh tật, tạo điều kiện thuận lợi để con gái riêng của anh ấy học hành, có công việc trong tương lai... Đó mới chính là những nền tảng cuộc sống thực sự cho mẹ con cô ấy và chồng em cũng làm tròn được mọi vai trò của mình.

Thanh Tâm