Chị không mê tín, nhưng vì nể bạn nên cũng theo nhóm bạn đi xem bói. Cô bạn thân nói chủ yếu để tụ tập tám chuyện, như một cuộc hò hẹn sau kỳ nghỉ dài, vui là chính.
Gửi xe, xếp hàng chờ gần nửa tiếng, chị cũng vào được căn nhà tối tối. Ngay giữa nhà có cái bàn thờ to to bày đủ thứ vật phẩm xanh đỏ. Thầy bói xưng thầy, gọi khách là con.
|
Ảnh mang tính minh họa. Nguồn: Chandlervid85 |
Bà ta cỡ tuổi chị, nên chị thấy ngượng miệng, quyết không xưng “con” hay gọi thầy. Ngồi quan sát “bà thầy”, chị thấy nhan sắc cũng dễ nhìn, vẻ mặt sắc sảo, thông minh. Chị cảm nhận được: người phụ nữ đó cực giỏi nắm bắt thông tin, hiểu tâm lý và dẫn dắt, gợi chuyện rất tốt.
Nhóm bạn vừa xếp ghế ngồi chờ, mắt “bà thầy” đã lén đảo, chị nghĩ, đấy là lúc bộ não của bà hoạt động hết công suất phân tích dữ liệu để “phán”. Chỉ một vài trao đổi sơ khởi sau câu: “Hôm nay con muốn xem kỹ về việc gì?”, bà ta đã biết tương đối đúng rằng khách đang hài lòng về điều gì, đang bất an, lo lắng, hay buồn phiền rắc rối với điều gì.
Nhóm bạn của chị đều là phụ nữ U45, có 3 nội dung chính quan tâm: sức khỏe, hạnh phúc vợ chồng, và cuối cùng là công chuyện làm ăn, tiền bạc. Có người hỏi rõ chuẩn bị cho con du học nên chăng, chuẩn bị mở nhà hàng được không, chuẩn bị ly hôn năm nay được chưa hay chờ…
Việc họ hỏi thầy xoay quanh các nội dung này, tuy tình huống rất phong phú, nhưng hầu hết các câu hỏi đều là dạng có/không, nên phần trả lời của “bà thầy” dễ đúng và thuyết phục. Ví như câu phán “năm rồi ổng nhậu ghê lắm phải không”, cũng khiến các “con” ngây mặt, dạ ran.
Bà bói chắc thấy chị quan sát kỹ khi bà xem cho cô bạn trước chị, nên có vẻ thận trọng với chị. Bà thắp cây nhang, rít điếu thuốc, bắt đầu trộn bộ bài và đưa chị rút 7 lá bài. Bà làm ra vẻ lơ đễnh, nhưng chị biết bà đang không ngừng chú ý từng chi tiết nhỏ trên cơ mặt, thần sắc của chị.
Hai bên thận trọng dò xét nhau, chị cũng dùng vẻ mặt thành tâm, ngây thơ của mình để che đi bộ não đang thu gom, phân tích, xử lý. “Xem tay nghề của bà thế nào, có “ngon” không mà đông khách, nổi tiếng đến thế” - chị nghĩ.
|
Ảnh mang tính minh họa. Nguồn: Shutterstock |
15 phút xem bói bài và tướng số trôi nhanh giữa mớ hỗn độn “bà thầy” khéo miệng, giỏi lèo lái câu chữ và tình huống “phán”. Theo thầy, đời chị lận đận, thiếu may mắn, khổ lắm. Chị sẽ không bao giờ lên sếp được, không bao giờ giàu có được. Số này là phải chờ chồng cho tiền mới có áo quần, son phấn…
Câu phán ấy khiến chị mỉm cười thú vị suốt 3 ngày sau. Thật lòng chị tôn trọng bà thầy bói, coi như bà đang làm một nghề dịch vụ. Người ta phần đông vẫn có tín ngưỡng thờ tự, vẫn tin vào phong thủy, năm xui tháng hạn, thánh thần; vẫn muốn cầu khấn, xin cho, vẫn mong muốn biết tương lai của mình, muốn tránh dữ, đón lành. Đó là nhu cầu chính đáng, dù loài người có văn minh tới đâu.
Chị nghĩ, suy cho cùng, làm thầy bói cũng như bao nghề “chém gió” khác. Đi xem bói, ai tin thì tin, không tin thì thôi. Tin tốt, tích cực thì làm con người phấn chấn; tin xấu thì cảnh báo rủi ro, giúp người ta thận trọng hơn, tính toán kỹ hơn.
Chị không thể ngăn bạn bè đi xem bói, nhưng chị chọn đi cùng là để “quán triệt”: chỉ tin điều tốt đẹp. Nếu không thấy tốt thì không tin. Chị nói với bạn thân: “Nếu có giá trị giải trí thì chi 100.000 đồng, cùng lắm là 200.000 thôi”.
Nhưng các bạn chị thì quyết tìm “thầy giỏi” và giá thầy giỏi ở đây là 500.000 đồng cho 1 lượt khách. Năm xưa, chị ra Hà Nội, được người bạn thân khác “đãi” 1 chầu xem bói giá 3 triệu đồng. “Cô thầy” học thạc sĩ ngành gì đó ở nước ngoài, được cho là học gieo quẻ tận xứ người, chuyên xem bói cho quan chức.
|
Ảnh mang tính minh họa. Nguồn: Teksomolika |
Vẻ mặt thiếu thành kính của chị đã khiến người coi bói trẻ tuổi ấy đuổi ra vì “chị này không tin, tôi không xem”. “Cô thầy” từ chối xem bói cho chị mà không biết rằng, năm xưa, chị và bộ bài cũng từng nổi tưng bừng mấy khu ký túc xá.
Nhờ đống sách tướng số, đoán giấc mơ, xem chỉ tay, xem bói bài mua ở hiệu sách phố huyện, chị cũng đem “lòe thiên hạ” mấy trò như lật bài xem tướng mặt, chỉ tay. Ai cũng nói chị “phán” đúng trên 95%, phần bị sai hay nhầm thường rất nhỏ, không đáng kể.
Tất nhiên chị coi bói miễn phí. Thế nên, sau những phút vui vẻ, chị không mất đi người bạn nào.
Còn hôm nay, nhóm bạn của chị khi ra về, mỗi người 500.000 đồng, là những 4 triệu đồng. Năm nay thu nhập giảm, kinh tế khó khăn, bỗng nhiên chị thấy tiếc và giận mình, giận cả “bà thầy”.
Theo phụ nữ TPHCM