|
|
Cuộc hôn nhân đẹp như mơ của bạn đã biến thành ác mộng (ảnh minh họa) |
Phương là bạn thân thời đại học của tôi. Cùng với bốn cô bạn nữa, chúng tôi hợp thành nhóm 5 người mà lũ chúng tôi hay gọi đùa là “Ngũ Long yêu quái”.
Trong nhóm 5 người, Phương xinh nhất, học giỏi nhất, lại hiền nhất nên được 4 đứa còn lại yêu chiều như công chúa. Bọn chúng tôi hay bảo nhau sau này, nếu Phương có người yêu hay chồng mà bị bắt nạt thì cứ gọi một tiếng, 4 đứa đến "xử đẹp" ngay. Phương nghe thế chỉ cười trừ.
Tốt nghiệp đại học, trong khi 4 đứa chúng tôi tỏa ra đi kiếm việc làm, Phương lại cặm cụi săn học bổng và sang Mỹ du học. Sau khi hoàn tất chương trình thạc sĩ, cô vào làm ở một tập đoàn lớn và được một anh đồng nghiệp người Mỹ săn đón, chiều chuộng. Khi Phương nhận lời yêu và chia sẻ cùng hội bạn, cả lũ chúng tôi không khỏi xuýt xoa vì anh chàng đẹp trai như tài tử điện ảnh, lương lại cao gần gấp đôi cô, gia cảnh vô cùng khá giả. “Số nó đỏ thế chứ, ai mà nhọ nồi như bọn mình”, cả lũ đùa tếu táo rồi phá lên cười.
Yêu nhau 2 năm, Phương quyết định kết hôn. Sau đám cưới 3 tháng, Phương nghe lời chồng, xin nghỉ việc và chuyển đến một tiểu bang khác để thuận tiện cho việc công tác của anh. Bi kịch của cô bạn xinh người, đẹp nết của tôi cũng bắt đầu từ đây.
Sau khi tách Phương ra khỏi công việc và môi trường quen thuộc cô đã sống bao năm nay, anh chồng người Mỹ bắt đầu lộ rõ bản chất gia trưởng và ích kỷ. Anh ta không cho Phương đi làm, không cho cô kết giao với bạn bè mới, kiểm soát cả quần áo, thức ăn… và những sở thích cá nhân của Phương.
Mỗi ngày của Phương chỉ quanh quẩn ở nhà may vá, đi siêu thị, nấu cơm chờ chồng về… Vật chất không thiếu nhưng tinh thần Phương suy kiệt trầm trọng và cô bắt đầu có biểu hiện trầm cảm.
Ba mẹ Phương và chúng tôi liên tục giục cô ly hôn và chuyển đến tiểu bang cũ sinh sống hoặc quay về Việt Nam. Khi còn đang lưỡng lự, Phương bất ngờ mang thai. Sự xuất hiện của đứa bé như tia sáng ấm áp trong chuỗi ngày hôn nhân tăm tối của Phương. Cô vui vẻ trở lại, chăm chỉ ăn uống, chăm sóc bản thân, khấp khởi chờ ngày con chào đời.
Rồi Phương hạ sinh một bé gái kháu khỉnh. Cô đón mẹ qua ở cùng 3 tháng để giúp chăm con. Có mẹ và con gái bên cạnh, Phương vui lắm, tíu tít cả ngày. Lũ chúng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm, lòng thầm nhủ sau cơn mưa trời lại sáng, hy vọng có con rồi chồng Phương cũng thay đổi tính tình mà yêu thương vợ hơn.
Sau 3 tháng, mẹ Phương về Việt Nam. Phương một mình chăm con, tuy vất vả nhưng vô cùng hạnh phúc. Nhưng bất thình lình, con Phương đột tử khi chưa tròn 5 tháng tuổi. “Mình cho con bé đi ngủ trưa như mọi ngày, nhưng hôm đó nó ngủ rồi không tỉnh lại nữa”, Phương bật khóc nức nở trong điện thoại, còn 4 đứa chúng tôi chết lặng.
|
Nỗi đau mất con và bị phản bội đẩy bạn tôi đến đường cùng (ảnh minh họa) |
Cú sốc mất con khiến Phương như hóa điên, cả ngày ngơ ngơ ngẩn ngẩn ra vào ngôi nhà như bóng ma. Cô ấy đầu bù tóc rối, chẳng buồn ăn uống, tắm rửa. Thay vì vỗ về và đưa vợ đi khám bệnh, chồng Phương lại chán ghét, bỏ mặc cô, rồi ngang nhiên dẫn gái lạ về phòng ngủ của 2 vợ chồng. Phương đứng ngoài phòng khách, dù như người mất trí nhưng nỗi đau bị phản bội vẫn xé nát tim cô.
Thấy con rể đối xử tệ với con gái mình, ba mẹ Phương vội vàng thu xếp để sang Mỹ đón Phương về. Khi vừa đặt chân đến Mỹ, họ nhận tin con gái đang cấp cứu trong bệnh viện vì cắt cổ tay tự tử. Rất may, Phương được cứa chữa kịp thời. Nhìn ba mẹ tóc bạc trắng thức đêm trong bệnh viện trông mình, Phương bật khóc và quyết tâm làm lại cuộc đời.
Bỏ lại tất cả những đau thương ở xứ người, Phương cùng mẹ quay về Việt Nam. Hành trình phía trước hẳn vẫn còn chông gai, nhưng tôi tin, Phương sẽ mạnh mẽ vượt qua...
Theo phụ nữ TPHCM