Kính gửi chị Hạnh Dung,  

Em ly hôn cách đây hơn 1 năm, hiện đang nuôi 2 con gái 8 tuổi và 3 tuổi. Lý do ly hôn là chồng em bồ bịch bên ngoài, vợ chồng mâu thuẫn trong khi nhà chồng coi thường, bạc đãi vì em không sinh con trai.

Sau khi ly hôn, chồng em về ở nhà ba mẹ, em và 2 con ở căn hộ chung cư, nhưng căn hộ này vẫn đang còn trả góp. Tòa phán quyết chồng em cấp dưỡng nuôi 2 con, mỗi con 5 triệu đồng/tháng. Phần tài sản do vợ chồng tự thỏa thuận, 2 bên đã thống nhất tiền trả góp căn hộ mỗi tháng mỗi người góp một nửa, đến khi trả xong, lấy được giấy tờ thì sẽ bán và chia.

Từ đó đến nay, chồng em thực sự chỉ trả tiền cấp dưỡng nuôi con được 3 tháng, trả tiền nhà được 4 tháng, sau đó anh ta không chuyển tiền nữa. Em nhắn hỏi, anh ta nói công việc làm ăn không được tốt, không có tiền.

Cự cãi căng thẳng mấy lần, chồng em nhắn em tới nhà gặp má anh ta để nhận tiền nuôi con, còn tiền nhà thì khi nào có anh ta sẽ chuyển. Em tới nhận được 2 tháng, tháng thứ ba, bà nói em chi dùng những khoản gì cho 2 đứa nhỏ, tiền học bao nhiêu, tiền mua quần áo sách vở bao nhiêu phải làm bảng kê rõ ra thì bà mới đưa tiền.

Thời buổi này, mỗi tháng đưa 5 triệu đồng nuôi 1 đứa con mà tưởng như to lắm. Em cắn răng nhịn nhục, làm bảng kê chi tiêu rõ ràng cho bà thấy, vì em cũng cần tiền. Một mình em đi làm, dù công việc hiện tại có thu nhập tốt, nhưng lo cho 2 con cũng đuối.

Má chồng thì nói bà không biết ngân hàng gì cả, em phải tới nhà lấy tiền mặt. Tháng vừa rồi con em bệnh, em có nói với bà, bà mặt nặng mày nhẹ, thái độ như thể em kiếm cách đào tiền, còn nói tiền này của ông bà chứ không phải của ba nó đâu. Em vừa thấy nhục vừa uất ức.

Em tính kêu chồng cũ về nói chuyện, em không phải đứa đi xin tiền, ăn mày nhà họ. Em không cần tiền của kẻ bội bạc, bần tiện. Xin chị cho em lời khuyên.

Tú Anh (TPHCM)

leftcenterrightdel
 

Em Tú Anh thân mến, 

Em đang nuôi con một mình, nhiều áp lực. Trong trường hợp đó, kinh tế là chuyện lớn: 2 đứa con, tiền trả góp nhà… May mắn là em có thu nhập tương đối, nhưng để mình chủ động và đỡ khổ tâm khi cứ tháng tháng phải tới xin lãnh tiền, em cần phải làm rõ vài chuyện.

Việc nói chuyện với chồng là đúng và cần thiết; tuy nhiên, cần chuẩn bị chu đáo để cuộc nói chuyện này đi đến những kết quả có ích cho cuộc sống của 3 mẹ con.

Đầu tiên, chuyện cấp dưỡng là chuyện của chồng cũ chứ không phải mẹ chồng. Vì vậy, em nên nói rõ với chồng: em không phải giải thích chi tiêu với bà.

Chuyện em đến gặp bà để nhận tiền khá bất tiện, nên xác định rõ: chuyện này kéo dài trong bao lâu, gia đình bên đó nên thu xếp để 1 lần em đến nhận tiền cho vài tháng hoặc anh ta nên có mặt mỗi lần em đến. Đừng vì một chút giận dữ, mệt mỏi khi phải tranh cãi mà chấp nhận thiệt thòi. Con em cần tiền và còn cần nhiều hơn thế.

Thứ hai, chuyện góp tiền trả nợ nhà, dù là tự thu xếp, nhưng đây là chuyện lâu dài, dễ phát sinh nhiều thứ, em nên đề nghị anh ta làm một bản thỏa thuận. Trong thỏa thuận đó xác định rõ trách nhiệm, quyền lợi của mỗi bên.

Trường hợp anh ta vi phạm, không đóng góp tiền để trả nợ, phải có phương án giải quyết, ví dụ khoản chậm nộp phải trả lãi, khấu trừ vào phần tài sản của anh ta, hoặc chậm nộp đến mức độ nào đó thì mất quyền sở hữu…

Nói chung, phải có ràng buộc pháp lý, trắng đen rõ ràng. Nếu cần, em nhờ luật sư tư vấn thêm, đừng để chuyện không rõ ràng kéo dài, ngày càng khó xử lý.  

Giai đoạn này em sẽ gặp nhiều khó khăn trong nuôi con, thu xếp cuộc sống. Hãy tìm thêm sự trợ giúp từ bạn bè và người thân để dần dần tự lập, rồi mọi chuyện sẽ ổn. Phải tính toán kỹ em ạ, vì lúc này mình chỉ có thể tự trông cậy vào chính mình thôi. Chúc em vững vàng, bản lĩnh lên, vì mình và vì các con, em nhé.

Theo phụ nữ TPHCM