Kính gửi cô Hạnh Dung,

Con năm nay 21 tuổi. Ba mẹ con đều đã qua tuổi 50. Ba hơn mẹ 4 tuổi, nhưng bề ngoài vẫn còn trẻ trung phong độ, còn mẹ do bị bệnh tiểu đường lâu năm nên sức khỏe giảm sút, vẻ ngoài già nua.

Từ lâu, mẹ con nghi ngờ ba có người đàn bà khác. Mẹ thường xuyên vặn hỏi, trách móc, kiểm tra cốp xe, quần áo của ba; còn ba vẫn bình tĩnh, nhưng tỏ ra coi thường mẹ.

Trước mặt chị em con, ba mẹ không nói gì nhiều. Nhưng khi tụi con không có ở nhà, chắc hẳn họ cãi nhau căng lắm. Mới đây, bệnh của mẹ trở nặng, phải vô bệnh viện cấp cứu. Mẹ nằm viện, ba cũng vô chăm sóc. Cả nhà chia lịch trực, ba cũng ở lại chăm mẹ buổi tối trong viện. Nhưng mẹ dù nằm trên giường bệnh vẫn không quên chuyện ba có bồ.

Có buổi con vô chăm mẹ, mẹ hỏi con có biết ba đang ở đâu không? Mẹ bảo con gọi di động cho ba, rồi sai con tới công ty của ba coi có đúng ba đang đi làm không? Con thấy mình như công cụ do thám, rình rập của mẹ. Mà nếu con không nghe lời thì mẹ làm mệt, khóc lóc, kể khổ, than bị chồng con lừa dối.

Mẹ kể bao nhiêu chuyện chứng tỏ ba đang ngoại tình. Nhiều đêm con ở lại bệnh viện với mẹ, nửa đêm mẹ vẫn không ngủ, vẫn nói xấu ba, vẫn gọi điện khắp nơi điều tra coi ba đang làm gì, ở đâu…

Con không muốn nghe những câu chuyện của mẹ, cũng không muốn làm theo lời mẹ. Con phải làm sao để mẹ lo chuyên tâm chữa bệnh rồi xuất viện, chứ kéo dài như vầy mệt mỏi quá cô ơi…

Thùy Lam (TPHCM)

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

 

Thùy Lam thân mến,

Hiện tại, mẹ con đang chịu cả nỗi đau thể xác và tinh thần. Bên cạnh căn bệnh thể xác thì nỗi nghi ngờ ghen tuông là tâm bệnh, là nguyên nhân chính khiến bà suy kiệt. Phải nhập viện, nằm một chỗ trong phòng bệnh mà tâm trí không yên, mẹ con chắc chắn rất khổ sở.

Người không có gánh nặng gì trong lòng mà lúc bệnh còn hay nghĩ quẩn, huống chi là mẹ con. Cho nên để giải quyết việc này, một mình con không thể lo hết được. Con hãy cùng em và ba bàn cách nhé.

Đầu tiên, con thử nói chuyện với ba trước, thuyết phục ba thống nhất quan điểm với tụi con, rằng mục tiêu trước mắt phải làm sao giúp mẹ nhanh khỏe lại, xuất viện về nhà, còn lại mọi chuyện tính sau.

Tình trạng như bây giờ, mẹ nằm viện nhưng không hợp tác, không toàn tâm toàn ý chữa bệnh, bệnh tình khó lui; còn cả nhà cứ phải chạy ra chạy vào, khó mà yên ổn được. Con nói với ba những lo lắng của mẹ, mong ba có thể thu xếp ở bên mẹ nhiều hơn, động viên mẹ yên tâm điều trị tích cực để được về nhà.

Trong cuộc nói chuyện với ba, con cũng nên nói rõ rằng con không làm “thuyết khách” cho mẹ, con đã đủ lớn để hiểu ba mẹ có những cái khó xử riêng và con tôn trọng quyết định của ba mẹ, dù con mong muốn gia đình yên ổn trọn vẹn. Con chỉ mong ba hợp tác và giúp mẹ vượt qua giai đoạn này.

Mọi quyết định lớn chỉ nên được cân nhắc trong tình trạng sức khỏe của mẹ ổn định, suy nghĩ sáng suốt, rõ ràng. Còn lúc này, mẹ đang không tỉnh táo cả về thể chất lẫn tinh thần, giằng co mãi chỉ mệt thêm cho tất cả mà không giải quyết được gì. Chắc chắn ba con cũng không muốn kéo dài tình trạng này, nên sẽ cùng chị em con cố gắng giúp mẹ an tâm trị bệnh.

Khi 3 cha con đã thống nhất, con và em hãy tích cực động viên để mẹ lo chữa bệnh. Chị em con chịu khó lắng nghe mẹ, bởi nói ra được sẽ nhẹ lòng. Song song đó, tụi con kể mẹ nghe chuyện ở nhà thiếu mẹ, 2 chị em cần mẹ thế nào, ba cũng lo lắng không yên ra sao…

Chị em con là nguồn động lực lớn nhất để mẹ cố gắng. Khi mẹ khỏe lên, tự khắc sẽ bớt những suy nghĩ tiêu cực, sẽ nhận thấy giá trị của những quan tâm chăm sóc của gia đình, chồng con. Cố gắng lên con nhé. Bây giờ vai trò của con trong gia đình quan trọng lắm đó, chúc con thành công.

Theo phụ nữ TPHCM