Tôi có 2 anh trai nên từ nhỏ tôi đã luôn mơ ước có người chị để thủ thỉ tâm tình. Như sự sắp đặt của duyên số, khi ra trường đi làm, tôi được gặp chị Lê - một đồng nghiệp gắn bó như hình với bóng rồi trở thành người chị thân thương của tôi.
|
|
Tác giả (bên phải) cùng người chị thân thiết ở công ty - Ảnh do nhân vật cung cấp |
10 năm trước, tôi vừa tốt nghiệp đại học, chân ướt chân ráo vào làm việc ở công ty hiện tại. Những ngày đầu chập chững, tôi khá căng thẳng và lo lắng về mọi thứ. Tôi chẳng biết cách trả lời điện thoại thế nào cho phù hợp, gọi điện thoại trong nước và gọi đi quốc tế khác nhau như thế nào. Tôi cũng không biết cách dàn trang, canh dòng, gửi chứng từ bằng fax, gửi email hay xưng hô ra sao cho phải… Thế là chị Lê ân cần chỉ dạy, dìu dắt tôi qua giai đoạn thử việc.
Có lẽ vì tôi và chị đều xuất thân từ miền Trung vào Sài Gòn lập nghiệp nên chúng tôi có nhiều quan điểm tương đồng. Không chỉ trong công việc mà trong cuộc sống tôi vẫn hay tìm chị để kể cho nhau nghe những chuyện vụn vặt đời thường. Từ lúc quen nhau, hầu như chị chưa một lần vắng mặt trong các sự kiện của đời tôi: kết hôn, mang thai, hay khi tôi sinh con.
Tôi nhớ ngày tôi ngờ ngợ mình mang thai, tôi lập tức vào phòng kể cho chị nghe. Chị vội vã đi mua que thử rồi chỉ cho tôi cách thử thai. Nhìn thấy que 2 vạch, chị ôm tôi mừng rỡ, ánh mắt ngấn lệ như muốn khóc vì hạnh phúc.
Đến khi tôi sinh con, vì con đầu sinh khó, chị đứng ngồi không yên, chốc chốc lại gọi điện hỏi thăm: “Sao rồi em, nở mấy phân rồi, có đau nhiều không”. Rồi như chẳng đợi được nữa, chị lao ngay vào bệnh viện túc trực bên tôi. Tôi cảm thấy được yêu thương rất nhiều vì sự hiện diện của chị.
Chị dạy tôi về đời sống gia đình, cách chăm sóc, nuôi dạy con, cả cách ứng xử trong giao tiếp thông thường ngoài xã hội. Mỗi lần tôi có thắc mắc gì đều nhắn tin hay gọi điện hỏi chị. Và lúc nào chị cũng tận tình chỉ bảo, giải thích rõ ràng để tôi hiểu vấn đề, đưa ra quyết định sáng suốt.
Tôi thường nghĩ, mỗi ngày có 24 giờ, chúng ta dành phần lớn thời gian cho công việc. Việc gặp gỡ đồng nghiệp còn nhiều hơn thời gian gặp người thân trong nhà. Vì vậy, đồng nghiệp là những người phần nào ảnh hưởng đến tính cách, suy nghĩ và cả chất lượng sống của mình. Tôi thật sự biết ơn cuộc sống đã cho tôi được gặp chị. Dù không phải ruột thịt, nhưng chúng tôi đã xem nhau như người thân.
Theo phụ nữ TPHCM