Một ngày con gái tôi bất ngờ hỏi: “Ba ơi, trụ cột nhà mình là ai? Ba hay mẹ?”. Tôi và vợ nhìn nhau ngạc nhiên trước thái độ nghiêm túc của con gái.
“Sao bỗng nhiên con hỏi điều này?”, tôi hỏi con. “Hôm nay ở lớp cô giáo con nói đàn ông là trụ cột gia đình, vậy chứ đàn bà thì sao ba? Con thấy đàn ông hay đàn bà thì đều phải đi làm kiếm tiền như nhau mà?”. Cô bé mười một tuổi đang cần một lời lý giải cặn kẽ và công bằng.
Trong nhà tôi, vợ chồng bình đẳng. Tôi là dân kinh doanh, vợ là nhân viên văn phòng. Việc kiếm tiền để chi phí cho cuộc sống gia đình được chia sẻ đều cho hai người.
Trong nhà tôi, vợ chồng bình đẳng. Ảnh minh họa
Tôi thu nhập khá hơn thì lo công to việc lớn, vợ thu nhập ít thì lo chi phí hằng ngày, gia đình có việc nhỏ hay lớn sẽ ngồi lại bàn bạc thống nhất cùng nhau.
Chưa bao giờ vì bản thân kiếm được nhiều tiền hơn mà tôi coi nhẹ vợ hay tỏ thái độ này kia. Về nhà tôi vẫn chia sẻ với vợ việc nhà, chăm sóc con cái, nấu nướng, rửa chén…
Tôi luôn nghĩ, cô ấy sinh hai đứa con xinh xắn, chăm các con chu đáo, vẹn tròn công việc gia đình, để tôi tập trung hơn vào công việc. Thành công của người đàn ông làm sao có được khi người phụ nữ sau lưng anh ta không ủng hộ.
Đàn ông trông mạnh mẽ vậy thôi, họ cũng có lúc mệt mỏi, cần chia sẻ động viên, hay có khi chỉ một cái nắm tay của người phụ nữ. Nếu không có một hậu phương ổn, người đàn ông không thể toàn tâm với sự nghiệp của mình.
Tôi nói với con về những điều mình nghĩ, và chốt: “Nhà mình có hai trụ cột. Hai cột thì nhà sẽ cân đối và vững chắc. Cũng vì thế ba thỉnh thoảng vẫn gọi mẹ là nhà - nhà của ba con mình”. Con gái gật gù đồng tình.
Tôi có người đồng nghiệp ở công ty cũ, khá gia trưởng. Anh luôn cho vị thế của mình cao hơn những người trong nhà, vợ con nhất nhất phải theo ý anh, anh quyết mọi việc không thông qua vợ. Việc nhà và con cái, anh cho đó là việc của đàn bà. Trong suy nghĩ của người đàn ông ấy, anh là trụ cột, không có anh nhà sẽ đổ.
Có lẽ do anh ý thức về vị trí của mình tuyệt đối, vợ chồng không có sự chia sẻ, nên cuộc hôn nhân ấy đã thất bại. Họ chia tay. Anh vẫn giữ thái độ với vợ trong ngày ra tòa: “Để rồi xem không có tôi, cô ra sao?”.
Trụ cột trong nhà có vững, nhà mới không lung lay. Nhưng riêng cây cột thôi chưa đủ, móng, tường vách, mái, thậm chí mái hiên bên ngoài… cùng tạo nên chất lượng ngôi nhà ấy.
Tổ ấm là thế, là sẻ chia, đồng hành, là cùng nhau trong mọi việc. Giỏi giang thì hơn thua nhau bên ngoài, trong nhà cần nhường nhịn, tiến lui hợp lý hợp tình thì mới bình yên.
Tôi nói những điều đó, chỉ mong con gái hiểu rằng, một mái nhà đâu thể chỉ một người xây mà nên, dù người ấy có tài giỏi cỡ nào.
Theo phunuonline.com.vn