Phim mở đầu bằng cảnh Eddie Palmer trở về nhà bà anh sau khi hoàn thành án tù 12 năm. Vừa chịu quản thúc của cảnh sát địa phương, vừa chịu ánh mắt kỳ thị của không ít người, Palmer vật lộn tìm việc. Cuối cùng, anh được nhận vào làm lao công tại một trường tiểu học - nơi cậu bé Sam hiền lành, hàng xóm đối diện nhà anh đang theo học.

“Nhà” của Sam là một chiếc xe tải di động. Cậu sống cùng bà mẹ nghiện rượu, nghiện thuốc, thường xuyên mất hút một thời gian dài cùng người tình. Cậu bé yêu thích những món đồ dành cho nữ. Cậu thử son môi, thích búp bê, muốn hóa thân thành công chúa… Sam trở thành vị khách thường xuyên tại nhà bà của Palmer. Bà yêu thương, chăm sóc và bảo vệ cậu bé như chính tình cảm bà dành cho anh ngày còn nhỏ. 

Một cảnh trong phim - Nguồn ảnh: Apple TV
Một cảnh trong phim - Nguồn ảnh: Apple TV

 

Cảm giác khó chịu ban đầu dành cho Sam nơi Palmer nhanh chóng qua đi. Sự quan tâm Sam dành cho Palmer khiến anh dần đồng cảm và chấp nhận cậu bé. Đặc biệt sau biến cố bà anh qua đời, Palmer cảm thấy anh cần chăm sóc, bảo vệ Sam dù thoạt đầu, anh muốn trả cậu bé về với mẹ. 

Quá khứ của Palmer dần lật mở. Từ một chàng trai có tương lai rộng mở, là trụ cột của đội bóng bầu dục tại trường đại học, nhận học bổng loại ưu, anh bị chấn thương và phải rời bỏ môn thể thao yêu thích. Palmer sa sút tinh thần, nghiện ngập và vô tình bị kéo vào một vụ trộm. Anh bị buộc tội hành hung chủ nhà. Hố sâu đó khiến anh luôn muốn giải quyết mọi thứ bằng nắm đấm để tìm lại công bằng khi chứng kiến sự bất bình, cũng như chịu sự chế nhạo của một số kẻ lắm lời. Quá trình Palmer đấu tranh để trở thành người bảo hộ cho Sam thay vì để cậu bé bị đưa vào trường chăm sóc trẻ em bởi mẹ Sam không đủ năng lực chăm sóc, là quá trình anh vượt qua nỗi sợ hãi và những ám ảnh từ quá khứ để bắt đầu một cuộc sống mới.

Trailer phim Palmer:

2 con người đầy thương tổn đã nương tựa vào nhau và chấp nhận nhau. Palmer ủng hộ Sam sống đúng với xu hướng giới tính của cậu bé. Sam chạm vào trái tim Palmer bằng sự quan tâm và bằng niềm tin vô bờ khi kể cho anh nghe nhiều bí mật nho nhỏ, những lỗi lầm, những băn khoăn. Đây có lẽ là thông điệp đẹp nhất từ bộ phim sau những xung đột ban đầu.

Ý nghĩa của đời sống, của hạnh phúc không nằm ở giá trị vật chất hay những điều to tát mà ẩn trong những điều bình dị, trong cử chỉ ân cần ta dành cho nhau mỗi ngày. Chính những yêu thương tưởng chừng nhỏ nhặt ấy đã chữa lành những vết hằn sâu thẳm, động viên mỗi người bước tiếp. Trao đi yêu thương cũng chính là nhận lại thương yêu.

Được đạo diễn bởi diễn viên kiêm nhà làm phim tài liệu Fisher Stevens, Palmer không có gì đột phá trong cách kể chuyện nhưng những gì Stevens để lại trên màn ảnh như một tiếng chuông ngân vang mãi. 

Theo phụ nữ TPHCM