Trong mùi thơm của các loài hoa, mùi hoa lài luôn mê hoặc, kể cả những người khó tính. Hương lài thoang thoảng, dịu nhẹ bay trong gió, len lỏi khắp ngóc ngách. Cách tỏa hương của hoa lài cũng thật đặc biệt. Hương lài đậm nhất vào ban đêm, khi cánh hoa đã ngậm đủ sương và từ từ hé nở. Hương hoa đủ đậm sâu để gợi thương gợi nhớ, đưa người ta men theo dòng hoài niệm, trở về những ngày xửa ngày xưa.
Một mùi hương vừa quen, vừa lạ thoảng qua nhưng cũng đủ dội vào ký ức một cảm giác bâng khuâng man mác. Thuở ấy, làng quê còn giăng mắc những lũy tre, vườn quê còn lúc lỉu đủ thứ trái cây chứ chưa phân lô phân nền. Nhà tôi còn mái tranh đơn sơ, còn sân đất nhưng 2 bên ngõ, ông bà đã trồng một bên là hàng dâm bụt, bên kia là những cây hoa lài.
Cũng như dâm bụt, lài sống lâu năm, phát triển mạnh mẽ. Hoa lài trắng tinh khôi, có hương thơm vô cùng quyến rũ và tỏa ngát về đêm. Chúng nở quanh năm nhưng đẹp nhất vẫn vào mùa hè. Mỗi khi hè về, những khóm lài lại trổ đầy nụ tròn như những hạt bạch ngọc điểm xuyết trên thảm lá xanh mướt.
Đêm đêm, từng bông lài lặng lẽ bung nở, tỏa hương thơm ngát cả khu vườn. Giữa những loài hoa nở về đêm như quỳnh, dạ hương, thiên lý; hoa lài có sức quyến rũ, mê hoặc và hương thơm không thể trộn lẫn. Mỗi lần hoa lài nở trước ngõ là mỗi lần chúng để lại ấn tượng thật đặc biệt.
Nổi bật trên nền lá xanh bóng đầy sức sống là những chiếc nụ và bông hoa giản dị. Chúng đều được tạo từ lớp cánh mỏng xếp xoáy từ tâm ra ngoài với màu trắng tinh nguyên, kín đáo, dịu dàng.
Vào mùa hoa nở, mẹ tôi và các chị, mỗi lần gội đầu thường không quên hái mấy bông lài thả vào chậu nước để hương thơm dịu dàng vương vấn mãi trên tóc. Còn bà tôi thường mang rổ ra hái hoa về ướp trà. Bà nhẹ nhàng ngắt những bông hoa mới nở chúm chím và đượm hương, tránh không làm rụng những chiếc nụ xung quanh.
Hoa hái về, bà trải ra trên nia, phơi nơi thoáng gió cho se lại rồi mới đem ủ với trà và sao cho hương lài quyện vào từng cánh trà. Những buổi nông nhàn, khi trời mưa gió, những đêm trăng, bà lại mời các ông bà hàng xóm sang thưởng thức trà ướp hoa lài, vừa uống trà vừa đàm đạo chuyện thế sự.
Bên tách trà, xóm giềng quây quần, đoàn kết, tình làng nghĩa xóm đậm sâu, điều mà ngày nay khó tìm lại được giữa cuộc sống thôn quê.
Ngày xưa, bà thường nói: “Càng thắm thì lại mau phai/ Thoang thoảng hoa lài mà lại thơm lâu. Cháu có thấy thứ hoa nào trắng trong, thơm ngát như hoa lài không? Chỉ một màu trắng tinh khôi, chẳng có sắc màu rực rỡ gì mà hương thơm bền lâu mãi. Cũng như sống ở đời, không cần màu mè, hào nhoáng, cứ giản dị, chân thành thì sẽ bền lâu mãi mãi. Khó nhất là sống với nhau giữ được cái tình, cái nghĩa, chỉ thoang thoảng như hoa lài, mà lại thơm lâu”.
Những bông hoa lài nhỏ xinh như những chiếc nút áo và màu hoa trắng sữa khiêm nhường vẫn âm thầm nở nơi vườn quê mỗi độ hè về. Làng quê vẫn còn đó những điều bình dị, thân thương. Tôi ngồi giữa lòng quê mà vẫn nhớ quê, lại thèm được trở về tuổi thơ trong veo với những trò chơi cùng lũ bạn.
Hoa nhà vẫn thơm ngan ngát khắp không gian. Không dưng tôi lại nhớ người con gái ngày xưa cùng mình hái hoa chơi đồ hàng, biền biệt phương nao lâu vẫn chưa về.
Theo phụ nữ TPHCM